Skip to main content

Diều và Biển P.1

Diều và biển 

Nhận lời mời tham dự thi thả diều trên biển. Rất tiếc là đúng ngày cơn bão số 6 Nakri đổ bộ vào miền Trung. Thời tiết không hề thuận lợi.


Nhưng may mắn vẫn nhận được 1 giải nhất và 1 giải nhì. Không có giải 3.


Thực ra, nếu tính tất cả người tham dự, ban tổ chức và trọng tài, thì tổng cộng cũng chỉ có 1 người. 

Nói vui vậy, chứ vào ngày nắng thì diều đẹp lắm. Mỗi loại để lại những kỷ niệm khác nhau.

Con diều này nặng nhất, nhưng không quá khó giữ thăng bằng


Con diều này bị gió giựt đất dây, đã bay đi mất


Con diều này rất lớn, hôm gió mạnh lúc thu lại bị rối dây, giờ vẫn chưa gỡ ra được, bỏ xó


Khi nó dưới đất




Con diều này tuột dây và rơi xuống biển, phải nhờ cứu hộ bơi ra khá xa để lấy về


Con diều này cũng khá lớn. Đã bị mất hôm mưa, gió mạnh, trượt tay nên nó bay dọc theo bờ biển rất nhanh, không thể đuổi kịp.


Hai diều nhỏ này bị gió đánh mạnh quá, đã rách, không bay được nữa


Diều này vẫn còn đến nay, và đã được đi chu du nhiều bãi biển miền Trung. Giờ đã trang bị dây amiang, đốt không cháy. Lúc dây bị rối thì bật lửa cũng thua, phải dùng kéo mới cắt được.



Còn đây là khi nó nằm dưới đất, chuẩn bị bay


Chơi diều cũng lắm công phu. Nhất là những ngày gió giật mạnh thì rất cực. Giữ đã khó. Thu về còn vất vả hơn. Mà một mình lại phụ trách vài con diều...


Nhưng bù lại, những ngày thời tiết thuận lợi (tốc độ gió trong khoảng từ 15 đến 35 km/h, giật không lệch quá 5km/h) thì chơi diều khá nhẹ nhàng. 


Nhiều khi chỉ cần buộc dây vào gốc cây và nằm trên bãi cỏ tha hồ ngắm. Chán thì dẫn về, như mấy người già hay dắt chó đi chơi vậy...





Comments

Popular posts from this blog

Bánh chưng - bánh tét

Bánh chưng - bánh tét ngày Tết Bánh chưng - bánh tét là món ăn cổ truyền Tết Việt Nam. Thành phần bao gồm gạo nếp, đỗ xanh với nhân thịt. Miền Bắc, bánh chưng thường làm từ thịt lợn gói trong lá dong theo hình vuông. Còn trong Nam, bánh tét thì lấy thịt heo gói trong lá chuối theo hình trụ. Có gia đình tự chuẩn bị (mua gạo nếp, đỗ xanh, thịt) rồi nhờ gói và nấu. Có gia đình mua đồ về, tự gói (để thành phần theo ý  riêng) rồi nhờ nấu hộ. Có gia đình đặt luôn vài cặp từ những nơi nấu bánh. Có gia đình chờ đến tết thì đi mua về. Cuộc sống hiện đại, nhiều gia đình không còn có điều kiện gói và nấu bánh nữa. Nhu cầu ẩm thực thay đổi, nhiều người Việt ngày Tết cũng mua về chỉ trưng bày, không chắc đã ăn. Trải qua hàng ngàn năm, bánh chưng - bánh tét từ món ăn đã chuyển thành biểu tượng của hơn 100 triệu người Việt: 96 triệu người trong nước và 4 triệu người ở nước ngoài. Thật tiếc nếu thời gian trôi tiếp đi, biết đâu sau này người Việt không còn cả nhu cầu trưng bày nữa, ...

Nậm Tột (Nghệ An)

Nậm Tột - miền biên viễn         Nậm Tột - miền biên giới phía xa. Là bản thuộc xã Tri Lễ, huyện Quế Phong, tỉnh Nghệ An. Sát với nước Lào. Nằm trên độ cao hơn 2.000 m. Sáng sớm thì sương mù. Ban ngày trời nắng rát. Chiều thường mưa dông. Tối rét lạnh, đắp chăn vẫn rét run. Mùa mưa, đường trơn lầy lội, nơi này dường như cách ly khỏi xung quanh. Ngày thường, người xa chỉ dám đến từ 10 sáng tới 3h chiều, lỡ có gặp mưa thì không sao ra được. Bản có 45 hộ gia đình, chủ yếu là người Mông. Năm ngoái, 2019, TV Nghệ An có làm phóng sự về nơi đây. Quay cảnh những đứa trẻ  lứa mầm non học trong nhà dân.   Cuối tháng 6-2020, tới dự lễ khánh thành nhà trẻ mới. Được tận mắt chứng kiến sự thay đổi trong cuộc sống của Nậm Tột.  Hà Nội cách đây khoảng 400km, đi qua xứ Thanh - Nghệ. Địa danh lịch sử, nơi sản sinh ra biết bao nhân tài của đất Việt.       Dừng chân tại Pù Luông. Hãy thưởng ngoạn những cánh ruộng bậc t...

Lời tựa

 Tự sự Đầu năm 2013. Cơ quan cũ tái cấu trúc nhân sự. Không còn chỗ cho mình. Lúc đó đã 50 tuổi, khó mà xin đi làm được nữa. Vậy là nghỉ.  Quê ở miền trung du,  mong ước có cảm giác sau tay lái trên những cung đường ven biển hay vòng quanh núi. Một mình không dám đi.  May là tìm được một người bạn có cùng ý muốn. Hai anh em thay nhau lái xe ô tô từ Nam ra Bắc. Từ Hà nội đi tiếp Đông Bắc, rồi Tây Bắc. Quay ngược lại TP Hồ Chí Minh. Đi tới Mũi Cà Mau, ra Đảo Phú Quốc. Mất vài tháng. Không vội vàng, thích chỗ nào thì dừng lại nghỉ. Đi đâu cũng chụp ảnh và ghi chép. Sau này, vài dịp qua lại những chỗ đó. Có lần lái xe. Có lần chỉ là hành khách. Khi không ngồi trên tay lái, nhận được nhiều trải nghiệm khác nhau. Thường  thợ ảnh ít khi viết văn. Nhà văn thì lại không hay chụp hình. Giờ tổng hợp lại các bức ảnh những nơi đã qua, dùng lời văn của nhà toán học, thêm chút cảm xúc riêng tư, cộng với cái tôi vào nữa để viết loạt bài tản mạn về d...